Blog Y!360

Bạn có biết vì sao người ta bảo ko nên dồn ai đó tới đường cùng?
Bạn có biết vì sao người ta bảo ko nên đánh một con thú đã bị thương?
Bạn có biết vì sao trong tất cả các con đường, con đường đáng sợ nhất không phải là con đường nguy hiểm nhất, nhiều tai nạn nhất, mà là những con đường cụt?

Bởi vì nếu đã vào đường cụt, người ta hầu như ko còn lối thoát!
Bởi vì một con thú dù dã man tới bao nhiêu, cũng sẽ ko ác độc nếu chẳng ai đụng tới nó, nhưng đã là con thú bị thương, nó sẽ tấn công bất kì ai tới gần!
Bởi vì bất kì ai cũng xứng đáng được sống, được làm lại một lần nữa …
Còi cũng đã đôi lần giận dữ, cảm giác mình ko còn gì để mất, có thể nói ra tất cả, có thể làm tất cả tổn thương, những lúc như thế, sẽ ko bình tĩnh, ko giữ được bản thân kiềm chế làm người khác đau khổ, cảm giác đó làm mình như càng hung dữ hơn, càng muốn làm người khác phải đau đớn, cho dù đó là người mình thương yêu nhất! Nhưng qua rồi tất cả, lại nhìn lại và biết là mình sai, thì đã quá muộn để có thể thay đổi bất kì điều gì, người mình yêu thương đã tổn thương, đã buồn và phải rất nhiều thời gian thì vết thương ấy mới có thể lành!
Còi rất thik dùng tiếng Anh khi nói về sự tổn thương, người ta dùng từ “hurt”, bị thương trên cơ thể cũng dùng từ đó, mà khi nói về sự tổn thương trong tâm hồn cũng dùng từ đó! Phải chăng, vết thương nào cũng đau đớn, y như cảm giác cầm dao cắt vào tay, người ta có thể lành, nhưng vết sẹo ấy thì rất lâu mới có thể lành lặn như cũ, hoặc có thể là ko bao giờ lành như cũ!
Còi đã từng coi nhiều người là bạn, và cũng đã ko hề tiếc nuối khi để một tình bạn ra đi, chỉ đơn giản vì còi nghĩ, bất kì điều gì thuộc về mình thì dù thế nào cũng vẫn là của mình, còn nếu đã ko phải của mình, thì níu giữ làm gì kia chứ? Có thể khi tình bạn ấy rời xa còi, còi cảm thấy tổn thương, cảm thấy giống như đang mất đi một phần nào đó trên cơ thể mình, nhưng còi biết rồi vết thương ấy sẽ lành, bởi bên còi còn rất nhiều bạn bè – thật – sự – thuộc – về – còi! Bởi vì còi thì chỉ mất tình bạn mà thôi, còn người ta đã làm mất đi cả niềm tin vào tình bạn rồi!
Đôi khi, người lớn cũng làm tổn thương nhau, cũng thik nói những điều khiến người khác đau lòng. Tại sao người lớn lớn như thế mà vẫn ko hiểu, rằng chỉ cần mỗi người bớt 1 lời, thì thế giới sẽ yên bình biết bao?
Đôi khi, còi thèm được nghe một lời êm tai ngọt ngào, một tiếng gọi “con” trìu mến, một lời chỉ dạy ân cần chứ ko phải là một lời quát tháo mắng mỏ … tại sao, tại sao lúc nào người lớn cũng ko hiểu, trẻ con ko bao giờ học được gì từ những lời mắng mỏ cả?
Còi ko phải trẻ con, còi hiểu điều gì là đúng, điều gì mình làm sai. Còi cũng ko phải người lớn, vì thế còi ko cho phép người khác có quyền làm tổn thương còi!
Nếu trên đời có những người thik làm người khác tổn thương, thì thật đáng buồn, đáng buồn ko phải vì có những người như vậy, mà đáng buồn cho những người thik làm người khác tổn thương, bởi chính họ sẽ ko bao giờ lành lặn cả! Hãy thử nghĩ xem, nếu bạn cầm dao và cắt một nhát vào tay người khác, bạn sẽ hiểu, cảm giác ấy còn kinh khủng hơn cảm giác vô tình bị cắt một nhát vào tay!
Cụ Dum nói rằng, khi người ta giết người, kẻ bị giết sẽ chết, nhưng cái chết ko phải điều đáng sợ nhất, điều đáng sợ nhất là khi giết người, linh hồn của ta sẽ ko bao giờ còn nguyên vẹn!
Còi hiểu rằng, lần đầu tiên cầm kiếm là một thử thách kinh khủng mà không ai muốn vượt qua, và còi mong rằng, ko bao giờ mình phải tập cầm kiếm!

Blog Y!360

Trong cuộc sống, nếu lỡ ai đó làm gì khiến bạn buồn lòng, bạn đừng chờ mong là người ta sẽ làm bạn vui trở lại! Điều bạn cần làm là luôn tự khiến mình trở nên vui vẻ, luôn tìm cách giải quyết nỗi buồn trong bạn, tự bạn phải làm điều đó, chứ ko ai khác, đừng chờ đợi dù người đó có quan trọng hay ko quan trọng với bạn!

Cũng có đôi khi còi gặp một vài người ko biết suy nghĩ kiểu gì, nhưng hay đổ dầu vào lửa! Quan điểm của còi là, nếu họ muốn lửa to, ta cho lửa to ngay, ta đâu có ngán! Nhưng nếu họ muốn góp ý để giữ gìn hòa khí, ta đây sẵn sàng dẹp bỏ cái tôi mà bắt tay, coi họ là bạn tốt!

Nói như vậy rồi ngẫm lại chuyện hôm nay! Thật ra là mình đã ko có ý định thêm một chút lửa nào rồi đó! Nhưng cái cách con người ta cư xử, thật là bất lịch sự! Đi coi thi 3 ngày, cái mình học được là, bất kể điều gì mình có thể nhịn tốt, thì nên nhịn! Như thế thì mọi người, nhất là người lớn mới cảm thấy ko xúc phạm! Giả như là mình thì mình cũng mong có sự tôn trọng từ những người nhỏ hơn chứ! Vậy nên, đã là ko phải chuyện của mình, thì đừng có xía mũi chỉ bảo người khác phải làm thế này, phải làm thế khác! Đã là một con người khôn ngoan, chớ có ngu ngu mà so sánh! Mình ghét nó mang cái mà mình yêu quý, bỏ biết bao thời gian tâm huyết đi so sánh với những cái khác! Mình ko cần biết ở đâu thì tốt hơn, mình cũng ko cần biết ở đâu họ làm khác, mình chỉ biết với mình, đó là nơi tốt nhất! Và mình chỉ cần thế thôi!

Một gạch đầu dòng cho đốm lửa thứ 2, giống như kẻ chen ngang, muốn phách lối tỏ vẻ ta đây khác người! Dù thế nào, mình đã đánh giá đúng! Thậm chí nghĩ đúng và cảm nhận đúng! Điều đó cho mình biết, mình luôn có trực quan tốt về cảm giác của người khác về mình! May mà mình đã biết và xì top tình bạn trước!

Điều tai họa là điều người khác ko nói ra! Mình nhớ vụ trả thù của cậu bé phục vụ. Cậu ta nhổ nước miếng vào nồi súp, vì kẻ ăn nồi súp đó là người cậu ta ghét! Thế đó, điều đáng sợ nhất là điều ta ko biết! HAHA!

Mình sẽ ko hiếu thắng 1 lần nữa! Điều mình làm đã đạt được mục đích, làm người khác bực mình! Đó là cái mà mình cần, chỉ vậy thôi! Còn mình, đọc xong, để đó, vui mừng vì những kẻ sập bẫy!

Sắp có 1 tuần nghỉ ngơi!

Blog Y!360

Mâu phân tích: Dư Nguyễn Hoàng Anh
Mã số: Bé Còi
Ngày phân tích: 29-08-1986
Thời gian phân tích: 21 năm 10 tháng 2 ngày.
Đặc tính tồn tại hiện nay: sinh viên năm 4 đại học Bách khoa Đà Nẵng. (còn 12 ngày nữa thì thành sinh viên năm cuối!) ^-^
Đặc tính kích thước: nặng 40kg, cao 1m59999
Đặc điểm nhận dạng: dễ “xương”
Ưu điểm:
– Ý thức tốt
– Chăm chỉ học hành
– Có chí hướng phấn đấu
– Luôn cố gắng hoàn thiện bản thân
– Đã đạt được một số thành công nhỏ nhất định (sáng nay mới nhận học bổng Intel!)
– Luôn hiếu thảo với cha mẹ
– Nhiệt tình với công việc chung
– Lâu lâu có một số ý tưởng mới lạ
– …
Nhược điểm:
– Lâu lâu hay nhác đột xuất
– Đã gầy còn hay thức khuya, chat chit và viết blog vô bổ.
– Tiêu tiền quá tay!
– Lâu lâu hay nghĩ nhiều mặc dù đã cố gắng sửa chữa!
– Lên phát biểu trước đám đông run quá trời
– Không giỏi toán
– Chậm trong việc sáng tạo
– Lúc nào cũng để nhà cửa, phòng ốc bừa bãi
– Ít bạn bè, và ko có bạn thân –> chưa tìm được lí do
– …
Các thử nghiệm sắp tới và mục tiêu phân tích:
– Thử nghiệm trong các học bổng đủ điều tham gia –> thử sức trong môi trường cạnh tranh và kiếm tiền mua laptop
– Thử nghiệm trong môi trường NNKH –> thử nghiệm khả năng sáng tạo và nghiên cứu
– Thử nghiệm chữa ca mơ run
– Thử nghiệm chức năng đi ngủ trước 1h sáng
– Thử nghiệm rèn luyện khả năng tiếng Anh
– Thử nghiệm học thêm ngôn ngữ mới (đang lựa chọn Nhật hoặc Pháp)
– Thử nghiệm khả năng ko suy nghĩ tiêu cực
– Thử nghiệm khả năng tiết kiệm tiền
– Thử nghiệm khả năng nấu ăn và làm việc nhà
– …

( … sẽ được bổ sung trong thời gian sắp tới!)

Blog Y!360

Người ta bảo đôi khi cũng phải dừng lại đế sống thật chậm, đề ko bị cuốn đi thật nhanh!
Mình cũng thế, thời gian vừa rồi, phải chăng đã bị cuốn đi quá nhanh?
Quá nhanh đề nhận ra nỗi buồn trong mắt đứa bạn thân nhất?
Quá nhanh đề invi với đứa em mà mình yêu quý!?
Quá nhanh đề nhận ra tình yêu trong mình thay đổi?
Quá nhanh đề hững hờ và thờ ơ?

Những niềm vui đôi khi đáng sợ hơn những nỗi buồn, mọi người có biết ko?
Khi ta buồn, có thể ta ko còn thờ ơ, ta chợt nhạy cảm hơn với những điều thay đổi!
Khi ta buồn, ta chợt có nhiều thời gian hơn đề quan sát, đề nhận ra ai đó cũng cần ta, cần ta cả khi ta yếu đuối thế này!
Còn khi ta vui, ta cứ vô tư đi tới đi tới, vô tư cười đùa, vô tư xông xáo mà ko nghĩ tới ai!

Bạn hỏi Còi đã hết cô đơn chưa?
– Còi chưa bao giờ cô đơn, chỉ là còi tự tưởng tượng ra, bởi vì … còi luôn có bạn ở bên!

Im lặng đôi lúc cũng là chia sẻ?
-Còi trân trọng cả những lúc bạn chỉ ở bên chứ ko nói gì!

Còn ta có quyền gì luôn bắt người khác phải yêu thương?

Không phải con đường nào mình chọn đi cũng sẽ đúng, mình biết! Nhưng đối diện những điều mình biết là mình đã làm ko đúng cũng khó khăn như khi lựa chọn con đường nào đúng vậy!? Dù thật ra còi sẽ đối mặt chứ ko lẩn tránh. Thật ra là còi sẽ ko bao giờ mất thời gian đề sửa chữa lỗi lầm đó, vì nhờ nó còi cũng nhận ra nhiều điều! Cám ơn rằng cuộc đời đã chỉ cho còi điều đó sớm hơn chứ ko phải hối hận vì mình đã ko biết!

Con đường mà còi đi sắp tới sẽ ko có bạn, sẽ ko có ai đó đề mà giận dỗi hay thờ ơ! Ko chắc nó sẽ tốt, nhưng còi sẽ đi tới đích dù có bạn ở bên hay ko! Đừng trách còi gì cả, ai cũng có lí do này hoặc lí do khác, còi ko thể có tất cả, và còi hài lòng với sự lựa chọn của mình, dù còi ko thật sự hạnh phúc trọn vẹn với nó!

Thôi trách bản thân, hãy quên đi … đời có bao nhiêu mà dằn vặt mình hoài!

Blog Y!360

Vậy là thi học kì đi được nửa chặng đường rồi đó!
Ngày này năm sau ta sẽ ko còn là sinh viên nữa! Không biết tới lúc đó, mình sẽ như thế nào, sẽ vẫn hạnh phúc và yên ổn trong những dự tính tốt đẹp và nhiều triển vọng hay ko?
Còn bây giờ, sau lưng là 2 môn thi đã hoàn thành tương đối tốt, vẫn có thể hy vọng một kết quả như đã mong đợi! Còn trước mắt là 2 môn thi nhiều phần tự tin và 2 cái đồ án ko thể tự tin nhiều, nhưng hy vọng nhiều!

@anh: Em mong anh cố gắng, em đã mong chờ rất nhiều!