Cuộc đời nhỏ

Cuộc đời là lựa chọn

Hôm nay BBC viết một bài dài về việc “ham việc”, cảnh tỉnh về một vấn đề xưa như trái đất là giờ ai cũng được khuyến khích làm nhiều hơn, nhiều hơn nữa để có giữ được việc, hay để được thăng chức … Bài viết có vẻ đặt “chúng ta” ở vị trí thụ động, rằng chính phủ, hay các công ty đang thao túng “chúng ta” và “bắt” chúng ta làm việc quá nhiều! Thật ra chúng ta làm việc bởi vì chúng ta muốn, chẳng ai bắt chúng ta cả! Đương nhiên lí do chúng ta phải làm việc là vì nếu ko làm việc thì con người sẽ “nhàn cư vi bất thiện”. Nhưng kể cả là làm nhiều, làm ít hay ko làm thì đó vẫn là lựa chọn của mỗi người. Bởi vì thật sự công việc đó quan trọng hơn chính bản thân nên mới cố gắng bỏ công. Bởi vì việc thăng chức và trở nên thành công quá quan trọng đối với mỗi người nên họ mới hết tâm sức với nó. Khi đã làm được rồi thì lại càng muốn làm nhiều hơn, thành công nó dễ gây nghiện vậy đấy!

Cũng giống như nhiều người than phiền là ko hiểu sao facebook quảng cáo này kia, hay xâm phạm quyền tự do của người dùng, hay thậm chí ko thèm dùng facebook vì thấy mất thời gian. Tất cả những lí do chỉ là ngụy biện cho việc bản thân người dùng ko đủ kiến thức hay ý chí để điều khiển những việc mình làm. Đừng đổ lỗi cho facebook mất thời gian, khi mà chính mình thích thú với những cuộc tranh luận vô bổ trên facebook. Nếu mình ko còn sa đà vào việc đúng sai và coi facebook chính là một công cụ để kết nối như đúng sứ mệnh của nó, thì sao phải mất thời gian. Nếu mình sẵn sàng tắt facebook để đi ngủ thì sao phải tốn thời gian?

Mình nhận ra rằng bản thân mình làm nhiều những việc khiến mình vui. Ví dụ mình lên facebook post hình, nó khiến mình vui thì mình mới post tiếp. Nếu mà tham gia một nhóm chat khiến mình buồn bực thêm, thì tự nhiên mình sẽ tìm cách tránh xa nó. Mình chơi game mà nó khiến mình vui thì tự nhiên mình sẽ chơi nhiều. Ngược lại có những việc không khiến mình vui hơn thì mình sẽ ko lựa chọn nó. Cuộc đời là lựa chọn, ko ai ép ai phải làm bất kì điều gì. Chúng ta nghĩ rằng chúng ta bị điều khiển, bởi vì chúng ta ko đủ ý chí để lựa chọn, và cũng ko đủ sáng suốt để biết đâu là lí do thật sự trong mỗi việc chúng ta làm mà thôi!

Ai đó nói rằng “còn yêu thì còn cố gắng, hết yêu thì tìm lí do”, nghe như ngụy biện nhưng đó chính là sự thật. Chẳng có điều gì là ko thể làm được, vấn đề là bạn có muốn làm hay ko? Yêu một người, có đủ yêu nhiều hơn cả bản thân để cố gắng vì người đó hay ko? Bởi lời yêu thì dễ nói, nhưng để làm cho một người hạnh phúc ko đơn giản chút nào. Muốn thành công thì ai cũng muốn, nhưng có đủ ý chí để chạm tới thành công hay ko thì còn tùy bạn muốn cái thành công đó tới mức nào …

Mình thường nghĩ trên đời thật sự có 2 loại người: một loại luôn cố gắng để làm điều mình muốn, còn loại kia luôn chấp nhận và nói ko muốn gì hết. Loại nào cũng có thể hạnh phúc với cuộc đời mình, chỉ là đừng muốn tất cả nhưng nói ngược lại, hay ko chấp nhận nhưng cũng ko muốn cố gắng! Cuộc đời chính là lựa chọn, giống như niềm tin của các bạn đạo Hồi rằng trở thành một con người có ý chí chính là lựa chọn của chúng ta trước khi bước vào cuộc sống này … Sống với nó, chiến đấu với nó, đừng sống như một cái cây bởi vì đó vốn ko phải là lựa chọn ban đầu của mỗi con người …

Leave a Comment

Your email address will not be published. Required fields are marked *

This site uses Akismet to reduce spam. Learn how your comment data is processed.